Phiên ngoại 1 : chỉ mong người sống dài lâu
Lúc Tưởng Tiệp đi ra khỏi nhà, ánh trăng đã treo trên màn đêm sâu thẩm, ánh sáng chiếu rọi khắp nơi. Ba mẹ ở vùng phía bắc này, nhà cửa đều xây xa thấp thoáng, xuyên qua những cành cây, ánh trăng chiếu rọi xuống, khiến cho ký ức nhiều năm trước lại quay về, hơn nữa bên người lại trống vắng, nên cảm thấy có chút buồn khổ.
Tựa như cảm nhận được cảm xúc của cậu, di động đã lâu không đổ chuông bỗng cất tiếng reo vang. Cậu lấy di động ra, trên màn hình đang đổ chuông hiện lên gương mặt ngông cuồng, không biết vì sao, vẻ mặt ‘không coi ai ra gì’ kia như có ma lực mê hoặc, ở trong đêm tối vắng lặng, lại giống như một vòng tay ấm áp, xoá tan đi cỗ đau đớn cùng uất ức đang nảy lên trong lòng. Thời điểm bắt máy, khóe miệng cậu không tự giác mà khẽ nhếch lên, là một nụ cười tươi vô cùng xinh đẹp.Read More »